Swallowtail Butterfly (1996)
Monday, September 22, 2014 @ 2:29 PM by Unknown

Swallowtail butterfly là film thứ tư của Shunji Iwai mà mình xem, sau Love letter (1995), Hana and Alice (2004) và All about Lily chou chou (2001), đồng thời cũng là bộ film yêu thích nhất của đạo diễn này. Sau đó có tìm xem thêm hai film nữa là Picnic (1996) và April story (1998). Phần hình ảnh, âm nhạc và không khí film của ông luôn rất đẹp và rất buồn. Như trong Swallowtail, ngay đầu film là hình ảnh một nước Nhật thịnh vượng và giàu có trong một tông màu xám rất ảm đạm, các tòa cao ốc và các nhà máy, những ống kim loại nhả thứ khói như những đám mây u buồn, bắt đầu câu chuyện về những người nhập cư, họ đến nước Nhật vì những đồng tiền yên, gọi tên thành phố là YENTOWN, nhưng những người Nhật ghét cái tên đó, vì vậy họ dùng nó để nhắc đến những 'tên trộm đồng yên'. YENTOWN là tên của thành phố và cả những con người bị đẩy ra ngoài lề xã hội sống ở đó.


Cá nhân mình thường ít khi đọc review trước khi xem film, mình thích không biết gì về bộ film sẽ xem hơn, và đây không phải một bài review, dù tí nữa mình vẫn sẽ tag review ở cuối bài. Việc kể câu chuyện là của bộ film, và tin mình đi, lần này nó được kể lại một cách hoàn hảo. Vậy nên sẽ chỉ nhắc đến một đoạn thoại đã làm mình đứng tim, khi đang ngồi xem lại, trong một buổi tối mơ màng ủ rũ giữa tiếng mưa rũ nước trong đêm và những cơn gió mang mùi lành lạnh, để chụp những bức ảnh này.
- TV, washing machine, even those, they get old and break, then they die on you.
- But we can fix them, so they can move again. People, people just die.
- And go to heaven.
- I don't know. Mama, when she died, she didn't go anywhere. She was broken.
- There is a heaven. But nobody ever get there. You die and your spirit fly to the sky. But as soon as they touch the cloud, they turn into rain. So nobody ever see heaven.
(it started pouring rain)
Hey, don't look so serious. I just made that up.
...
So, if people end up in heaven, then I guess we're in heaven.
       


   
     



 







Bộ film này không được nhiều người biết đến, đáng tiếc hay không, không biết nữa, nhưng nó đã là một bí mật nho nhỏ của mình.
(dùng đến ba chữ không trong một câu, tôi bị làm sao huhuh)

Labels: film, review, sayhellotonever, screencap, shunji iwai


1 comments



Older
Home
Newer


who?
we swear our blog is much cooler than us

We have stabbed each other, on the face, for real, about 500 times, while running this blog.

- Bach Trang & Ngan Ha



follow facebook whatever
layout by Bach Trang